ĐẠI PHÚ DO THIÊN, TIỂU PHÚ DO CẦN CÙ

0


Từ ngày Kim Ca học chiêm Số Mệnh đã biết câu: “đại phú do thiên, tiểu phú do cần cù”. Vậy phải chăng ông trời không công bằng, thiên vị nên mới sinh ra kẻ giàu người nghèo? “Đại phú do thiên” ở đây là sự may mắn về tiền bạc, công danh. Sinh ra trong gia đình khá giả, có tài năng và có cơ hội phát huy tài năng. Tất cả được gọi là may mắn hơn người khác.

Ví dụ trong Kinh doanh, nếu không có may mắn thì không kinh doanh được vì “vô duyên” với kinh doanh, người này có duyên bán hàng nên đông khách, người kia vô duyên nên ít người mua. Và may mắn gặp đúng thời điểm loại hàng hóa đó đang hot hoặc nhờ gặp vận hanh thông mà mở rộng kinh doanh.

Dù cũng rất cố gắng và nỗ lực hết mình nhưng không may mắn thì kết quả cũng khá khiêm tốn, bạn nào làm kinh doanh dù làm thuê hay làm chủ đều hiểu rất rõ điều này. Nếu cứ nỗ lực mà đạt được thì làm gì có chuyện 10 start up thì phá sản đến 9. Bởi thường Start up là tâm huyết của họ nên ai rồi cũng cố gắng cả nhưng vẫn không thành công. Thất bại lần 1 thì làm lại lần 2, lần 3. Nhân tốt gieo từ lần trước thì lần này có thể ra quả tốt. Đó là kinh nghiệm, nhiều mối quan hệ… và không thể thiếu may mắn gặp vận hanh thông.

Như vậy sự may mắn ấy là do trời thiên vị chăng? Vấn đề là ông trời có rảnh rỗi đến mức thiên vị từng người và quyết định người này may mắn hơn người kia không? Chắc là không. Ông trời chỉ phản ánh lý nhân quả của từng người mà thôi, người gieo nhân lành thì gặp may mắn, người gieo nhân ác thì gặp xui xẻo. Gieo nhân nào thì gặp quả đó mà điều ấy chỉ được phản ánh thông qua Số Mệnh. Tuy nói phú quý tại thiên nhưng thực chất là do chính người đó tạo ra và tại Thiên chỉ phản ánh lại điều đó.

Có người bất mãn vì họ sống lương thiện mà chẳng gặp may mắn. Vấn đề là tại sao đã nói đến 2 chữ lương thiện mà còn bất mãn? Bởi vì đặt mình so sánh với người khác và đố kỵ khi họ giàu mình nghèo mới sinh ra bất mãn, đây là ác tâm, không phải tâm của người lương thiện. Thấy người khác giàu thì không lấy gì là vui mừng cho họ mà ngược lại còn không vui, có sự ghen ghét, đây là tâm hep hòi. Tâm hẹp hòi không phải là tâm lương thiện.
Nghĩ rằng thông minh giỏi giang hơn người khác thì phải xứng đáng được giàu có là tâm ngu si, cũng không phải tâm lương thiện, bởi vì vải thưa sao che mắt thánh, bàn tay nhỏ sao che được trời. Thời vận không thông làm sao mưu cầu. Mà thời vận may mắn là do nhân duyên thiện lành tạo ra.

Có 1 nghịch lý đó là làm việc nhiều mà không nghĩ nhiều đến tiền bạc thì tiền tự nhiên đến, mà càng mưu cầu cố gắng vì tiền thì tiền càng lẫn tránh. Đó cũng là lý tâm vô lậu thì phúc dồi dào đưa tiền tới, tâm tham mưu cầu tiền thì phúc ít mà tiền lẩn tránh.
Cho nên Tướng tùy Tâm sinh, Tâm lương thiện thì phúc đức dồi dào là cái gốc may mắn. 2 chữ Lương thiện nói thì dễ mà khó làm bởi do tâm còn ác nhiều.

Thế nhưng tạo sao có người giàu lại hành xử hạ lưu, tham lam, sân si chẳng lấy gì làm lương thiện mà vẫn may mắn hết lần này tới lần khác? Sự may mắn của là do phúc đức của người đó và dòng họ còn thịnh. Nhưng lâu dài tất gặp báo hại. Cái đó cứ xem con cái họ là biết. Con cái là thực thương, là thọ thần và phúc thần của mệnh tạo cũng chủ hậu vận của mệnh tạo. Con cái không ra gì có thú tính tức là phúc người đó đã đứt mạch và sắp hết phúc. Hậu vận khó tránh cái kết buồn.
Xưa tướng Nguyễn Văn Thành là đại thần triều đình dưới thời vua Gia Long, là khai quốc công thần, tổng quản Bắc Bộ. Chỉ vì con cái ngông cuồng ngạo mạn mà đến nỗi bi thảm cả nhà bị giết. Riêng Nguyễn Văn Thành phải uống thuốc độc tự vẫn.

 

© 2019, Nóng Trong Ngày. ( Theo : www.tintamlinh.com )

Leave A Reply