Cứu giúp người không cần báo đáp làm thay đổi Vận Mệnh

0


Có một đệ tử 50 tuổi tên là Đào Đồng đến tôi hỏi chuyện. Đào Đồng đã kết hôn được 30 năm, thế nhưng người vợ không thể sinh con.

Đào Đồng hỏi: “Tôi có thể có con được không?”
Tôi đáp: “Không.”

“Làm sao để có con? Hoạt Phật cao minh, có thể giúp người trị bệnh, giúp người như ý.”
“Vận mệnh nếu có thì sẽ có, vận mệnh không có thì đừng cưỡng lại!” – Tôi đáp.

Đào Đồng nghe xong rất thản nhiên.
“Việc này thực sự cưỡng lại cũng không được, tất cả đều là mệnh số. Chỉ là tôi muốn hỏi, số mệnh tôi rốt cục là có hay không có con thôi.”
Tôi đáp: “Không có.”

???

Hai năm sau lần xem bói đó, vợ của Đào Đồng bất ngờ sinh đôi, là hai đứa con trai. Hai đứa bé tướng mạo đều đẹp, trán cao, mũi cao, dái tai rất dày. Hai đứa trẻ mặt mày tuấn tú, khiến người khác phải ghen tị.

Vợ chồng Đào Đồng bế con đến cho tôi xem, đồng thời muốn tôi đặt tên cho hai bé. Tôi đặt tên là Đào Kính và Đào Hiền.
Đào Đồng nói: “Chúng tôi tin tưởng thần toán của Liên Sinh Hoạt Phật nhiều năm, vì vậy nên sinh được hai đứa con này liền nghĩ nhờ Liên Sinh Hoạt Phật đặt tên. Đây là vì lòng thành kính ngưỡng mộ đối với danh tiếng của Phật sống. Chỉ là hai năm trước có nhờ Phật sống bói xem số mệnh có thể có con được không. Câu trả lời là không có, nhưng bây giờ lại có con. Như vậy là thế nào?”

Vị Đào Đồng này đúng thực là khéo ăn nói.

Tôi cũng không khỏi cảm thấy buồn lòng. Thần toán đã nói sai, làm sao có thể trả lời, làm sao có thể không đỏ mặt. Đào Đồng không có ý trách cứ, thậm chí ông ta còn đem con đến cho tôi đặt tên, vẫn kính ngưỡng mình. Chỉ là ông ta muốn hiểu rõ bói toán vì sao lại sai. Nếu như đổi lại là người khác, không chừng đã lờ mình đi, rồi sớm đã chỉ trích sau lưng, chửi mắng mình, rồi đi đâu cũng rêu rao rằng thần toán không chuẩn không linh.

Tôi nói: “Việc lạ xảy ra ắt có nguyên nhân, hôm nay tôi nhìn tướng mạo ông khác nhiều so với lúc trước. Bây giờ ông có khí hồng ở trên đầu, trước kia thì có khí đen bao quanh. Thật sự là không giống trước đây.”
Đào Đồng nói: “Tôi biết Phật sống giỏi xem sắc khí, cũng muốn biết nguyên nhân có con.”
Tôi đáp: “Việc này để tôi tìm hiểu rõ rồi sẽ cho ông biết!” Tôi cúi đầu đỏ mặt.
“Cảm ơn ngài!” – Đào Đồng nói.

???

Buổi tối hôm đó tôi nằm mơ, trong mơ thấy chính mình đi đến một cái miếu cổ. Miếu cổ này màu sắc, mùi hương đều toát lên vẻ cổ kính, thực sự trông rất tuyệt diệu.

Lúc tôi đến vừa hay là lúc gióng chuông đánh trống, hai bên là quỷ thần quỳ phục trước miếu. Chủ thần của miếu là Oai Linh Công đứng trước miếu, hai tay chắp lại nghênh đón.

Tôi đứng lại không dám tiến lên trước.
Oai Linh Công hô to:
“Nghênh tiếp Liên Sinh vào điện, tại sao lại đứng ngoài miếu?”
“Tôi có đức có năng gì đâu?” – Tôi hổ thẹn nói.
“Tâm cao cả là có đức, luôn tận lực là có năng.” – Lời của Oai Linh Công đầy vẻ triết lý.

Tôi ngồi trong miếu lớn.
Oai Linh Công ngồi ghế chủ, tôi ngồi ghế khách, quỷ thần hai bên đồng thời dâng rượu và đồ ăn. Rượu và đồ ăn cũng không phải loại tầm thường. Tuy rằng không thể so sánh với những món ăn trên tiên giới thiên đường với nước tiên canh ngọc nhưng cũng không kém mấy, rượu cũng rất mạnh, vào miệng là ngấm ngay.

Uống rượu mạnh vào, mặt tôi lại càng đỏ.
Oai Linh Công cười: “Tôi vốn dĩ có hai người hầu quạt, gặp lúc trời nóng, hai người này có thể giúp quạt mát cho chúng ta. Quạt trời này chỉ cần vừa phẩy thì oi bức sẽ tan, biến thành mát mẻ. Nếu là hai quạt thì sẽ tạo thành băng lạnh, ba quạt thì tuyết rơi sương giá, trời đất đều biến sắc.”

“Thế thì có khác gì quạt ba tiêu trong Tây Du Kí đâu?”
“Tuy không phải, nhưng cũng không thua kém đâu.”

Tôi hỏi Oai Linh Công:
“Hai người hầu quạt này vì sao lại không ở đây?”
“Đầu thai xuống phàm trần rồi.”
“Đầu thai vào nhà nào?”
“Vào nhà Đào Đồng.”

???

Tôi vừa nghe là Đào Đồng thì vô cùng kinh ngạc. Đúng thật là không uổng công đi xa để tìm kiếm, đã có thể dễ dàng tìm được.

“Đào Đồng vận mệnh vốn không có con!” – Tôi nói.
“Đúng vậy.” – Oai Linh Công đáp.
“Vì sao số mệnh không có con, nhưng hai người hầu quạt lại đầu thai vào nhà ông ta?”
“Đào Đồng đã đến miếu của tôi, cầu thỉnh tôi nhiều lần. Tôi nhìn thấy mặt ông ta có khí đen, mặc dù ông ta rất chân thành nhưng tôi đều chưa hồi đáp.”

Oai Linh Công nói tiếp: “Sau đó có lệnh của Ngọc Hoàng, muốn Oai Linh Công tôi ban hai vị hầu quạt cho Đào Đồng, khiến cho đường con cái ông ta được rạng sáng.”
“Cải biến vận mệnh.”
“Không sai.”

“Vì sao mà lại đổi được vận mệnh?”
Oai Linh Công đáp:
“Việc cải mệnh này là bởi một chuỗi nhân quả, tôi cũng không rõ cụ thể. Nhưng tôi biết Đào Đồng cứu được sinh mệnh một cô gái tên là Ngô Yến. Đồng thời ông ta tâm địa trong sạch, từ chối tà dâm, nên được sống thêm 20 năm, có được nhiều lợi lộc, lại được trời ban cho hai con trai. Tương lai của hai đứa con trai này đều rất xuất chúng, nhiều phúc lộc, sẽ không bị nghèo đói. Về sau Đào Đồng có đến lại miếu của tôi. Tôi thấy tướng mạo ông ta cũng thay đổi, quả nhiên có hào quang hồng bao phủ. Khí sắc thay đổi cả.”
“Hóa ra là như vậy.”

Tôi cùng Oai Linh Công trò chuyện vô cùng vui vẻ.

???

Sau này có lần gặp lại Đào Đồng, tôi nhắc đến việc thay đổi số mệnh. Tôi nói hai đứa con trai của ông là hai vị hầu quạt trời xuống.
Đào Đồng hồi đáp: “Thật là đúng lắm. Bởi vì trước hôm sinh bé, quả nhiên tôi mơ thấy muôn vàn ánh sáng rực rỡ chiếu xuống bao phủ trên nóc nhà. Trên không trung hạ xuống hai cái quạt, hai cái quạt này không phải là loại quạt thường thấy. Là quạt cổ, những nếp quạt rất tinh tế, nhìn thấy vô cùng rõ ràng. Mơ xong (vợ tôi) liền sinh con. Giấc mơ này vô cùng kỳ lạ, không dám nói với ai. Hôm nay ngài nói rồi thì tôi mới nói.”

“Có liên quan đến việc của Ngô Yến.”
“Ngài biết rồi à?”
“Mời ông tự mình nói rõ.”

Thế là Đào Đồng kể về câu chuyện mà chính ông ta gặp phải.

???

Đào Đồng vào một đêm đi dạo bộ bên bờ sông, trông thấy một cô gái trẻ tuổi đứng bên bờ sông khá lâu. Sau đó không ngờ cô ta từ từ đi xuống giữa lòng sông, thoáng một cái đã sắp chìm không thấy đâu.

Khi đó đã rất khuya, bốn phía không có người, ông ta bèn la to mấy tiếng cứu người, nhưng không thấy có ai tới. Đào Đồng gần như không nghĩ ngợi gì mà chạy tới, lao xuống nước cứu người.

May thay Đào Đồng khi còn trẻ là người nhái trong đội Hải quân lục chiến, lại thường thích bơi lội. Đã trải qua huấn luyện cứu hộ nên rất nhanh chóng đã cứu được cô gái lên bờ. Hỏi tên họ, chính là Ngô Yến. Đào Đồng hỏi cô ta nguyên nhân.
Ngô Yến đáp, bởi vì tuổi còn trẻ, nên bị tập đoàn cờ bạc lừa đảo thua mất 3 triệu Đài tệ. Sau đó cô bị công ty đòi nợ cho người hàng ngày bám theo đòi tiền. Cô sợ người nhà bị liên lụy, bản thân không có đường sống, nợ cũng không thể trả được, cho nên mới tìm đến đường chết.

Đào Đồng nghe xong, tự nhiên động lòng trắc ẩn, bèn giúp đỡ Ngô Yến trả hết nợ cờ bạc. Ngô Yến vô cùng cảm kích Đào Đồng không những cứu sống, lại còn giúp đỡ cô ta trả hết nợ, bản thân việc trả nợ này không khác gì cứu sống cô thêm lại một lần nữa. Ngô Yến biết rằng Đào Đồng không có con nối dõi bèn tình nguyện hiến thân, tự nguyện làm vợ bé để sinh con cho Đào Đồng.

Vợ của Đào Đồng thấy Ngô Yến trẻ tuổi, cũng khá ưa nhìn. Bà thấy người này chỉ là nhất thời sai bước, tính tình lương thiện, nên cũng đồng ý cho Đào Đồng lấy về làm vợ bé. Nếu như sinh con trai thì cũng là ý tốt của ông trời.

Tuy nhiên Đào Đồng nói: “Nếu làm thế là lợi dụng người trong lúc khó khăn, ấy là bất nhân. Vốn dĩ lúc đầu có ý tốt nhưng rốt cục lại là dâm dục, ấy là bất nghĩa. Chồng già vợ trẻ, là hành vi không đúng, không có luân lý.” – Đào Đồng một mực từ chối. “Tôi thà không có con, nhất định không làm như thế.”

Ngô Yến và vợ Đào Đồng nhiều lần khuyên anh ta lấy vợ sinh con. Nhưng Đào Đồng luôn kiên quyết từ chối, từ đầu tới cuối đều không đồng ý.
Sau đó không lâu, vợ Đào Đồng tự nhiên lại có thai, khi đi khám thì lại là song thai.

Đây chính là:

Mệnh vận cải biến thật diệu tai!
Phú quý cát tường nhất khởi lai.
Cứu nhân giới dâm thị chân thiện.
Nhất phàm phong thuận vận tự khai.

Dịch nghĩa:

Vận số biến cải, diệu kỳ sao!
Cát tường phú quý chợt bay cao.
Cứu người bỏ dâm, chân thiện đó.
Thuận buồm xuôi gió, vận may vào.

???

Đào Đồng từng kể chuyện này với một vị Pháp sư xuất gia.

Pháp sư này phán:
“Nói như thế, nếu anh không sinh con, Lư Thắng Ngạn xem bói là chuẩn. Anh sinh con rồi, Lư Thắng Ngạn lại nói, việc xảy ra là có nguyên nhân, vận mệnh thay đổi, như vậy cũng là chuẩn. Vậy bói tới bói lui đều là Lư Thắng Ngạn đúng, tôi thấy thần toán thế này có thể tin được không? Lư Thắng Ngạn có thể tin được không?”

Đào Đồng trả lời:
“Kinh Phật có nói, thế gian có định pháp, cũng có bất định pháp, mọi việc vô thường, mọi thứ đều nằm trong sự biến đổi. Bản thân Phật Đà cũng không tán đồng Túc mệnh luận, (ngài) vốn cho rằng vận mệnh có thể thay đổi được, vì vậy có thể học để lập mệnh. Mục đích của thần toán là vô tha, dạy người ta đạo lý tìm may mắn tránh rủi ro, dù chỉ nghĩ đến thôi cũng đã là một việc tốt. Đối với việc của tôi, là do nhân duyên quả báo, không có con là do mệnh, có con là do vận, đây cũng chính là sửa vận mà thôi.”

Pháp sư hỏi: “Làm sao biết được Lư Thắng Ngạn bói toán đúng hay không đúng, hay là dùng phương pháp này để trốn tránh trách nhiệm?”

Đào Đồng đáp:
“Lư Thắng Ngạn đã biết chuyện về Ngô Yến rồi.”
“Không phải là ông ta điều tra trước mà biết sao.”

“Việc này…” – Đào Đồng không trả lời được.

Pháp sư nhận định:
“Lư Thắng Ngạn là xấu, cũng là ngoại đạo.”

Đào Đồng trả lời:
“Phật sống đã từng dạy chúng tôi cái gì là tà, giữ năm giới làm mười việc thiện, cũng có nghĩa nếu làm ngược lại sẽ là tà. Không giữ năm giới, không làm mười điều thiện, chính là làm ác tạo nghiệp, đồng nghĩa là tà giáo. Thế còn cái gì là ngoại đạo, trong Phật điển cũng có giảng, ngoại đạo có rất nhiều nhưng tóm lại, ngoại tâm cầu pháp là ngoại đạo. Phật sống dạy chúng tôi, Phật pháp chính là tu tâm Phật để chết được siêu sinh, minh tâm kiến tính là chính đạo.”

Pháp sư nghe xong không có lời gì để nói.
Nhưng rồi Pháp sư lại tranh luận: “Nghe nói ông ta lừa tiền!”
Đào Đồng nói: “Phật sống một đời làm việc đều cho mọi người tùy tâm tùy ý, sao có thể nói là lừa tiền. Tài sản của Lôi Tạng Tự ngài cũng không lấy.”

Pháp sư á khẩu, rồi lại nói: “Nghe nói ông ta lừa tình!”
“Ngài trông thấy rồi à?”

“Chưa.” Pháp sư bổ sung: “Đều là nghe người ta nói vậy.”

Đào Đồng đáp:
“Tôi đã biết Phật sống Lư Thắng Ngạn nhiều năm rồi, khoảng thời gian có liên lạc cũng không thể tính là ngắn. Mỗi ngày ngài đều chỉ có viết sách, vẽ tranh, tu pháp, thỉnh thoảng giúp người gặp ác nạn. Đến nay viết sách xuất bản cũng đã được hơn 140 cuốn sách, tu pháp thì không ngày nào gián đoạn. Con người này luôn hết lòng đồng cảm với thế gian, giữ gìn chân tính.

Con người này lời nói và hành động như một, thế gian liệu có được mấy người. Trong công việc thì để người ta tùy hỉ, người ngoài có thể không biết chứ ai tiếp xúc với ngài đều biết. Ở ngoài đồn đại ngài lừa tiền, thật vô cùng oan uổng. Mặc dù bên ngoài bị người ta phỉ báng nhiều như vậy, ngài vẫn thản nhiên không lay động. Ngài chỉ nói với chúng tôi hai câu. Một là không cần phải giải thích, học nhẫn nại ba-la-mật. Hai là nhờ đó mà tiêu nghiệp chướng. Ba mươi năm bị phỉ báng đã học được sự khoan dung bao la. Hơn nữa, đức độ đến quỷ thần cũng ngưỡng mộ.”

Pháp sư không nói lời nào nữa.
Đào Đồng về kể lại với tôi chuyện này.
Tôi cũng không nói gì.

???

Trong lòng tôi nghĩ, một đời này học Phật tu đạo, siêu sinh liễu tử (*) mới là chuyện quan trọng, những thứ khác đều là cành lá thôi. Đối với một chút đồn đại phỉ báng bên ngoài, từ trước đến nay tôi đều không để ý.

Bởi sinh tử đại sự, tôi học pháp tu mật, đóng cửa khổ luyện, đến giờ mới coi như được minh tâm kiến tính, biết thập phương Phật, biết lục đạo luân hồi. Lẽ ra cũng muốn hé lộ toàn bộ thiên cơ, nhưng e rằng người xấu biết được thì tôi cũng khó thoát khỏi sự soi xét của ông trời.

Nói về Phật pháp thì vô cùng tận, những gì tôi đạt được đều thực sự là như vậy, nhưng người thế gian không biết.
Làm sao thức tỉnh con người đang ngủ mơ trong thế gian đây! Tôi nói thật, người thế gian vẫn nghĩ là giả.

Sư phụ tôi cũng đã cảnh báo tôi, người đã đắc chân đạo chỉ có ba lựa chọn:

Một, lập tức vào niết bàn (viên tịch).
Hai, đốn nhập sơn hải (ẩn cư).
Ba, giả điên giả khùng (ngụy trang).
Nếu như không làm như vậy sớm muộn sẽ bị người hại chết, khả năng sống không cao.

Tuy vậy, con người này của tôi chính là không đành lòng nhìn người đời trầm luân trong hồng trần cuồn cuộn, không nỡ nhìn biển khổ chúng sinh xương cốt như núi. Chỉ có cách viết sách truyền pháp.

Ngày qua ngày, năm qua năm, tôi sẽ ở bờ bên kia (*) chờ đợi vậy! Còn đối với những lời đồn đại ở bên ngoài. Cứ để kệ chúng đi!


Siêu sinh liễu tử: thấu suốt và vượt qua, chấm dứt được sự sống chết, không còn luân hồi nữa.

Bờ bên kia: hình ảnh trong Phật giáo, ví sang được đến bờ bên kia là đã giác ngộ. Con người lênh đênh trên bể khổ, ngồi lên con thuyền bát nhã để sang đến bờ bên kia.

 

nguồn: Chân Phật Tông

 

© 2020, Nóng Trong Ngày. ( Theo : www.tintamlinh.com )

Leave A Reply