Người lương thiện thì Số Mệnh không xấu

0


Trên đời này đa phần mọi người đều nghĩ mình là người tốt, 10 người thì cũng phải có 8,9 người nhận mình tốt. Thật sự mà nói người có thể hiểu rõ bản thân, biết rõ mình tốt hay không tốt ở điểm nào thì Số Mệnh sẽ không xấu. Bởi người biết rõ như vậy cũng là người có trí tuệ sáng suốt.

Thấy người khác giàu mà mình càng chúc thành tâm cho họ giàu hơn, có được nhiều niềm vui hơn, đây là tâm thiện.

Còn thấy người khác giàu mà mình kém vui, đây là tâm ích kỷ, hẹp hòi, ích kỷ là tâm ác. Nghĩ rằng người giàu có gì đó bất thiện, thì đã là mang ác tâm rồi. Bởi tâm mình có ác thì mới nhìn đâu cũng ra bất thiện.

Thấy xã hội nhiều người phát tài mà ít văn hóa thì không phục, đây là tâm đố kỵ, cũng là ác tâm. Cho rằng mình có văn hóa cao hơn người khác, đây là tâm ngạo mạn. Cho rằng có văn hóa thì phải có thu nhập cao, đây là tâm ngu si. Tâm ngu si cũng là ác tâm.

Thấy người khác mất đi của cải, danh vọng, hôn nhân,… liền cười trên nỗi đau của họ là tâm ác. Dù người đó có làm chuyện gì đi nữa, có xấu đi nữa, thì họ cũng đang đau khổ, có gì mà vui mừng?

Hợp tác làm ăn thì chỉ chăm chăm nghĩ đến lợi ích mình nhận về, không nhường cho người khác chút lợi ích nào, ăn chung thì có miếng nào ngon lựa ăn trước, miếng không ngon chừa lại cho người khác. Đây toàn là tâm ác, ích kỷ, hẹp hòi.

Muốn người thân phải nghe lời mình, làm theo ý mình đây là không rộng lượng, bao dung. Dẫu là người thân, nhưng họ vẫn có tư tưởng và quan điểm của riêng mình, tại sao lại cưỡng cầu tư tưởng và quan điểm của họ bắt phải theo ý mình? Không rộng lượng sẽ dẫn đến hẹp hòi. Tâm hẹp hòi cũng là ác tâm.

Lười biếng, đẩy hết việc nhà cho người thân, thiếu san sẻ cũng là tâm ác. Bởi tâm lười biếng đi cùng cái sự ích kỷ chỉ biết mỗi mình an nhàn hưởng thụ, còn người khác gánh vác làm hết. Đây là tâm ác. Hay cáu gắt, buồn giận với người thân là do tâm còn ích kỷ, chưa biết nghĩ cho người thân.

Thấy người thân, người quen nhờ mình làm giúp việc này việc kia, dù chẳng tốn quá nhiều công sức, nhưng giảy nãy lên từ chối. Dù có làm cũng là miễn cưỡng, không vui vẻ gì, đây cũng là tâm ác. Giúp người nhiệt tình mà không toan tính thiệt hơn mới là thiện.

Nói thật, không nói lời xảo trá là thiện, nhưng nói thật mà quá thẳng làm tổn thương người khác, hoặc gây mất đoàn kết, chia rẻ lại là ác. Nói lời thô thiển là thể hiện tâm cao ngạo, thiếu tu dưỡng đạo đức chứ không phải thể hiện người thẳng tính.

Thấy người nói khéo thì cho rằng họ có mục đích, lươn lẹo, không thật. Suy bụng ta ra bụng người, áp đặt tâm người khác theo tâm mình. Đây là tâm ác, mà không nghĩ rằng nói khéo là lời nói đã biết suy nghĩ trước khi nói, có thể giúp người bình an, đoàn kết, người nghe được động viện, tích cực, hướng thượng. Đây mới là là tâm thiện.

Một người biết nghĩ cho người khác, biết thông cảm, thấu hiểu, vị tha, biết đứng ở vị trí người kia để hiểu là người lương thiện. Người như thế chắc chắn sẽ có sự điềm đạm, bình tĩnh, kiên nhẫn, dễ bỏ qua, bao dung, độ lượng. Ngược lại chỉ có nóng nảy, mất bình tĩnh, mất kiểm soát hành vi của chính mình, người như thế là người ác.

Hay phân biệt từng ly từng tí với người khác, từ ngoại hình, tính cách, nghề nghiệp… cũng là ý ác. Càng ác thì tính phân biệt càng cao, người lương thiện rất ít phân biệt.

Lương thiện hay không chỉ là sự lựa chọn mà thôi. Chỉ thấy lỗi mình, không thấy lỗi người, đó là người lương thiện.

© 2020, Nóng Trong Ngày. ( Theo : www.tintamlinh.com )

Leave A Reply