Tôi bàng hoàng khi vợ nói ‘bố thằng bé đã về, mình ly hôn đi’

Tôi ngã ngửa khi nghe vợ nói 'bố thằng bé đã về, mình ly hôn đi'

Ngồi nhìn đứa con được tôi chăm sóc, yêu thương từ khi còn trong bụng, cuối cùng mới biết rằng nó không phải con của tôi, điều này thực sự khó chấp nhận. Người vợ mà tôi yêu thương, vun vén suốt những năm qua, giờ đây chỉ là một giấc mơ vụn vỡ.

Sự khó chấp nhận

Vợ tôi nức nở khóc và nói: “Chúng ta ly hôn đi, anh ơi. Em xin lỗi.”

Tôi hỏi vợ: “Em sao vậy, có chuyện gì xảy ra?”

Vợ tôi trả lời: “Bố thằng bé đã trở về, dù trước sau gì anh cũng biết mọi chuyện rồi. Em không thể nhìn anh một cách đối diện được nữa, vì vậy tốt nhất là anh ly hôn đi.”

Nhìn vợ khóc, đầu tôi trở nên mông lung với hàng loạt suy nghĩ đến cùng. Tuy là lý trí cho tôi đoán được một phần của câu chuyện, nhưng lòng tôi không thể chấp nhận những suy đoán ấy. Tôi cố gắng hỏi vợ để tìm một giải pháp tạm thời cho tình huống của chúng tôi.

Hóa ra trước khi chúng tôi kết hôn, vợ tôi đã có một người bạn trai mà cô ấy đã yêu hết lòng. Trước khi anh ta đi ra nước ngoài, cô ấy đã chứng minh tình yêu chân thành bằng cách sinh cho anh ta đứa con gái. Tuy nhiên, khi biết mình mang thai, anh ta đột ngột cắt đứt mọi liên lạc, bỏ rơi vợ tôi với nỗi đau và sự thù hận đàn ông.

Xem thêm:   Nga Ứng Dụng Vũ Khí Hỏa Thần Nhiệt Áp cho Không Quân Chiến Đấu ở Ukraine

Tôi ngã ngửa khi nghe vợ tiết lộ bí mật về con

Tôi hoàn toàn không hề biết về bí mật này của vợ tôi. Đôi lúc, cô ấy ôm tôi và nói rằng cô ấy rất biết ơn tôi đã yêu thương cả mẹ và con mình bằng tất cả sự bao dung của một người đàn ông, khiến cô ấy cảm thấy an toàn trong tình yêu của tôi. Khi nghe điều đó, tôi không nghĩ nhiều, chỉ thấy vợ mình dịu dàng và đáng yêu.

Đàn ông thực sự cần sự công nhận từ phụ nữ của mình. Tôi không thể ngờ rằng cuộc sống lại chứa đựng những bí mật sâu xa như vậy.

Cuộc sống sau đó

Tôi thúc giục vợ nghỉ ngơi một chút, để tâm trí bình tĩnh và tìm cách giải quyết tất cả. Tuy nhiên, tôi không thể ngủ được. Cảm giác như tôi đã nhận một cú đấm vào lòng, một cú sốc khủng khiếp khiến tôi không thể nghĩ đến một giải pháp tốt nhất.

Ngồi nhìn đứa con mà tôi đã chăm sóc, yêu thương từ lúc lọt lòng, giờ mới biết rằng nó không phải con của mình, điều này thực sự khó chấp nhận. Người vợ mà tôi đã yêu thương và chăm sóc suốt những năm qua, giờ đây chỉ là một giấc mơ vụn vỡ. Tôi biết rõ mình đang bước chân vào một thế giới mờ ảo, nhưng lòng tôi vẫn còn hy vọng.

Tôi nói với vợ rằng chúng ta sẽ làm xét nghiệm ADN, biết đâu đứa bé thực sự là con của tôi, biết đâu vợ tôi mới là người nhầm lẫn. Tôi sẵn lòng bỏ qua mọi chuyện và tiếp tục yêu thương, chăm sóc vợ mình.

Xem thêm:   Tết - về quê hay ở lại: Về thôi, chẳng lẽ cứ long đong mãi...

Nhưng càng nói, vợ tôi càng khóc nhiều hơn. Cô ấy cảm thấy có lỗi với tôi và nói rằng, dù tôi có tha thứ cho cô ấy, cô ấy không thể tha thứ cho chính mình.

Mặc dù cô ấy không còn yêu người đàn ông đó, sự thật rằng đứa bé là con của anh ta không thể chối cãi. Tôi vẫn cho rằng mình có thể tha thứ, bởi vì tôi biết vợ mình là người tốt.

Trong thời gian chung sống, tôi chẳng có điều gì phải trách cô ấy. Đối với đứa con trai, tôi là người đầu tiên bế con từ tay bác sĩ, và giữa chúng tôi có một sự kết nối đặc biệt.

Trẻ con hoàn toàn trong sạch trong một thế giới phức tạp của người lớn. Liệu cuộc sống của đứa con với người cha ruột có thực sự hạnh phúc như khi sống với tôi hay không?

Tôi nhìn thẳng vào tâm can của mình, suy xét một cách khách quan nhất. Bây giờ là lúc tôi phải đối mặt với mất mát to lớn, đột ngột. Có lẽ tâm lý chung của con người là cố níu giữ những gì hiện có.

Tuy nhiên, sau này, khi thời gian trôi qua và có thêm nhiều sự kiện lớn nhỏ khác, liệu tôi có trở nên ích kỷ và chỉ quan tâm đến chính mình? Nỗi đau này sẽ mãi tồn tại như một vết sẹo, gợn sóng, làm tổn thương chúng tôi.

Xem thêm:   Vợ cũ tái hôn, tôi gửi 200 triệu đồng mừng cưới trong nước mắt

Hơn là để nỗi đau kéo dài mãi mãi, tôi quyết định chấp nhận rời xa đứa con, để cho vợ tôi được tự do. Chúng tôi sẽ tìm cách thích nghi với cuộc sống riêng của mỗi người sau đó.

Ngẩng cao đầu nhìn bầu trời đen kịt bên ngoài, tôi chỉ ước được sống trong đêm vĩnh hằng để không phải đối diện với những quyết định trong ngày mai.

Hoặc có thể ngày mai đến nhanh chóng, để ánh sáng ban ngày giúp tôi nhìn thấy những giải pháp để giải quyết những rắc rối này, để chúng tôi có thể sống trong những ngày tháng bình yên như trước.

Theo Tin Nóng Trong Ngày

Nguồn tham khảo: https://vietnamnet.vn/toi-nga-ngua-khi-nghe-vo-tiet-lo-bi-mat-ve-con-2190308.html

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *