Thiện ác của linh hồn

0


Trong Địa Tạng Bồ Tát Bổn nguyện kinh, Như lai khen ngợi Phẩm Đệ Lục có nói: ―Như có người nam, người nữ nào đau bệnh nằm liệt mãi trên giường gối, cầu sống hay muốn chết cũng đều không được, hoặc đêm nằm chiêm bao thấy quỉ dữ cho đến kẻ thân thích trong nhà, hoặc thấy đi trên đường nguy hiểm hoặc bị bóng đè, hoặc cùng đi với quỷ thần, trải qua nhiều tháng nhiều năm, đến đỗi thành bịnh lao, bịnh bại… Trong giấc ngủ kêu réo thê thảm sầu khổ. Ðây đều bị nơi nghiệp đạo luận đối chưa quyết định là khinh hay trọng, nên hoặc là khó chết, hoặc là khó lành. Mắt phàm tục của kẻ nam, người nữ không thể biện rõ việc đó.

Trong đoạn văn trên của Địa tạng kinh đã chỉ rõ ra rằng linh của quỷ thần có thể ảnh hưởng đến sức khỏe thân thể của con người, ―hoặc là bị bóng đè, hoặc cùng đi với quỷ thần, hàm ý muốn chỉ ở đây chính là linh của quỷ thần đã âm thầm tác tuế ở đây, vì thế không thể xem thường hành vi của ―linh được. Theo trải nghiệm của tác giả thì linh cũng có chia ra thiện ác, cũng giống như người vậy, người cũng chia ra người lành kẻ ác, ác thì có thể giúp người làm ác, linh giới cũng có chiến tranh, hoàn toàn giống như trong thế giới hữu hình vậy.

 

Khi chưa nói đến chủ đề của bài viết này, tôi sẽ dẫn ra một ví dụ thực tiễn để làm chứng: Có một ngày nọ, trong lúc tác giả đang tụng Kim Cương Kinh ở trong Phật đường thì có một thanh niên lạ mặt hỏi đích danh muốn tìm tôi, người thanh niên này trạc chừng 30 tuổi, hai mắt sáng rực có thần, mặt vuông tai lớn, thân hình cao lớn, toát ra một khí khái hùng dũng, người thanh niên đi thẳng vào vấn đề: ―Lư tiên sinh, chị của tôi ở bệnh viện Bồ đề ở Đài Trung vẫn thường nghe giảng kinh ở Thiện Quả Lâm. Ở Thiện Quả Lâm có một vị Trang cư sĩ, ông ấy có kể về những sự tích linh dị của ông nên chị tôi muốn tôi đến bái phỏng ông, có lẽ ông sẽ giúp đỡ tôi được đôi chút. Tôi họ Kha dạy học ở trường trung học xx tại Đào Viên. ―Có chuyện gì cần tôi giúp đỡ sao? Tôi hỏi một cách hiếu kỳ, người thanh niên trước mặt tôi hình dáng khỏe mạnh, trông không có vẻ gì là bệnh hoạn cả. ―Tiên sinh đừng trông thấy tôi hình dáng mạnh khỏe, thật ra tôi đã xem qua rất nhiều bác sỹ nhưng không có ai cho rằng tôi bị bệnh cả, cũng đã kiểm tra não rồi, hoàn toàn bình thường, các bộ phận khắp cơ thể đều đã kiểm tra qua nhưng đều không có gì lạ cả, tuy nhiên tôi lại bệnh khổ vô cùng, cũng không dám lập gia đình, bạn gái tôi muốn tôi kết hôn với cô ấy, nhưng vì bản thân tôi biết mình bị bệnh nên không dám nhận lời, chỉ có thể gắng gượng chịu đau đớn, sống một kiếp sống cô độc mà thôi. Dáng vẻ chàng thanh niên trông thật thảm hại, nước mắt
đau thương tuôn rơi lã chả.

―Rốt cuộc là chuyện như thế nào? Thế là anh ta kể đầu đuôi câu chuyện cho tôi nghe. Vào khoảng 5 năm trước, khi anh ta đang giảng bài ở trên lớp thì đột nhiên cảm giác như có âm thanh của một đàn ong bay đến, từ xa rồi
đến gần, thế là đầu của anh ta cũng cảm thấy đau từng hồi, cảm giác đau nhức và đầu choáng mắt hoa ngày càng tăng đến nỗi anh ta không thể nào gắng gượng được nữa, hậu quả là anh ta đã xỉu trên bục giảng, các học sinh nhìn thầy đều hoảng sợ, nhưng chỉ cách 15 phút sau thì thầy giáo Kha của chúng đã hồi tỉnh lại, cảm giác đau nhức và đầu choáng mắt hoa ấy cũng chấm dứt. Bản thân anh ta cũng chẳng hiểu tại sao, bác sỹ trong trường học kiểm tra sức khỏe cho anh ta cũng không hiểu nguyên nhân. Với một người thân thể cường tráng như thầy giáo Kha, lúc bình thường ngay cả đến cảm mạo cũng không bị, sắc mặt hồng hào thế kia, không có hiện tượng thiếu máu thì làm sao có thể ngất xỉu được chứ?

Ngất xỉu lần đầu thầy Kha cũng không để ý lắm, tuy nhiên sau đó số lần ngất xỉu ngày càng tăng, mỗi lần trước khi bị xỉu anh ta đều có dự cảm trước, do bởi tiếng ong kêu từ xa đến gần, sau đó là âm thanh lớn lên, rồi đầu óc cảm thấy rất đau, sau khi ngất xỉu khoảng chừng 5 phút thì hồi tỉnh trở lại. Sau đó cứ mỗi lần tiếng ong vang lên từ xa đến gần là anh ta lập tức bỏ phấn xuống, chạy về ký túc xá của trường, nằm đợi ngất xỉu, sau đó 5 phút lại quay trở lại lớp học giảng bài. Trong 5 năm này anh ta đã tìm khắp các thầy thuốc đông tây y, uống thuốc, châm cứu, trị liệu bằng điện đều hoàn toàn không có công hiệu. Các bác sỹ đều nói: ―Đây chỉ là do lao lực, thần kinh quá mẫn cảm, tác dụng tâm lý, không nên suy nghĩ đến nó thì sẽ khỏi thôi. Cũng có thầy Đông y bảo: ―Đây là hiện tượng dê điên và heo cái điên, không có cách nào chữa trị cả, phài tìm chuyên khoa thần kinh thôi. Bác sỹ chuyên khoa thần kinh nói: ―Không tìm được căn nguyên bệnh, sóng não rất bình thường.

 

Tuy nhiên khi anh ta xỉu trước mặt bác sỹ thì bác sỹ cũng bó tay đành chịu, chứng bệnh như thế khiến cho tất cả bác sỹ đều trố mắt ngớ người không biết nói gì. Lúc này tôi liền đi lại kệ sách và lấy xuống quyển Địa Tạng Bồ Tát Bổn nguyện kinh, lật đến Như Lai khen ngợi Phẩm Đệ Lục và mời anh ta đọc đoạn văn đã viết bên trên, anh ta hỏi: ―Tiên sinh muốn nói là tôi đã bị linh hồn quấy phá ư? ―Đúng vậy, đương nhiên người thời bây giờ sẽ chẳng tin những chuyện như thế này, tuy nhiên căn cứ theo lập trường mà tôi đã gặp qua linh dị thì tôi không thể không nói như thế, khoa học có thể chứng minh trong vũ trụ có rất nhiều tia bức xạ tồn tại, tần số của Điện đài có thể truyền đi khắp thế giới, sự tồn tại của linh mặc dù là chưa thể chứng minh được nhưng cũng không thể phủ định hoàn toàn sự tồn tại của nó. Lúc mà nhân loại chưa phát hiện ra tia bức xạ thì tia bức xạ đã tồn tại rồi, tivi có thể truyền đi là nhờ vào tần số trùng, bạn thử nghĩ về sự hiện diện của tần số xem, có thể nhìn thấy được, nghe thấy được, sờ mó được hay không?

 

Nhà khoa học nghiên cứu khoa học tất nhiên là chuyện đúng đắn, khoa học mỗi ngày một tiến bộ nhưng khoa
học không thể phủ nhận tất cả sự thật được. ―Ông nói không sai, nhưng có thể trị dứt được bệnh của tôi không? ―Để tôi thử xem, cũng hy vọng là tôi có được năng lực đó. Khi tôi và anh ta đang nói về những chuyện thần kỳ của ―linh giới thì anh ta đột nhiên kêu lên:―đến rồi, đến rồi, tiếng ong kêu lại đến nữa rồi. Tôi nhìn thấy anh ta lấy hai tay bịt kín lỗ tai lại, hai mắt trợn trắng, thân hình đang ngồi trên ghế salon từ từ nghiêng qua, cả thân người từ trên ghế salon bỗng đổ nhào xuống nền gạch, miệng thì đang la sảng những tiếng gì đấy mà người nghe chẳng hiểu gì cả, tôi cúi đầu xuống nghe thử xem anh ta kêu gào những gì? Kết quả phát giác ra phát âm của anh ta nghe có âm giọng của phụ nữ.

Lúc đó, tôi bỗng nhiên nhớ đến Linh sư Tam Sơn Cửu Hầu Tiên sinh có truyền dạy cho một câu chú, là Trấn Ma Tổng Chú, kêu tên là ―Đại Phạm Thiên Kim Cang chú, thế là tôi dùng ngón tay cái ấn chặt lấy chổ Thần khiếu của thầy giao Kha, niệm thầm Đại Phạm Thiên Kim Cang chú, chú rằng: ―Ám khiết lâm chỉ ngâm tức mễ tốc si luật lịnh cương. Câu chú trên, tôi niệm thầm đến bảy lần, dùng ngón tay cái vẽ lên ―giáp thủy tại chổ thần
khiếu của anh ta tổng cộng 6 lần, lúc này thì thấy miệng của thầy giáo Kha khẽ he mở và rồi nghe thấy giọng nói yểu điệu của một cô gái vang lên: ―Tiên sinh, xin hãy thả tôi ra, tiên sinh, xin hãy thả tôi ra. ―Hừm, cô là ai? Tại sao lại theo quấy thầy giáo Kha? Thành thật khai ra thì sẽ ta sẽ thả cho cô ra.
Hồn nữ ấy mượn miệng của thầy giáo Kha nói: ―Năm năm trước, thầy giáo Kha sống ở bên cạnh nhà tôi, tôi bị bệnh chết đi, lúc đem đi chôn, thầy giáo Kha đi ngang qua trước cửa nhà tôi, anh ta nhìn thấy hình của tôi đã thốt lên một câu tội nghiệp, anh ta đã tội nghiệp tôi, tôi lại không có chổ để về cho nên chỉ có thể tìm thầy giáo Kha thôi.
―Cô năm đó bao nhiêu tuổi? Tên họ là gì?
―19 tuổi. Tên là Trần Hương Lan.
―Bây giờ cô đã không có nơi để về, hay là để ta niệm Thu Hồn chú, thu lấy hồn phách của cô gửi nhờ vào trên miếng gỗ Chương Liễu để giúp ta thông báo tin tức hành thiên lý, trong tương lai khi công đức viên mãn, ta sẽ giúp cô chuyển thế làm người hoặc là độ lên Thiên Tào có được không?
―Được thì có được đấy, nhưng thầy Kha…
―Thầy Kha và cô không thù không oán, anh ta chẳng qua chỉ cảm thấy tội nghiệp cho cô, cô lại tưởng là thật, cô nếu như muốn tốt cho anh ta thì nên gấp gấp từ bỏ anh ta, đây mới chính là biện pháp tốt nhất, cô nếu như cứ mê muội theo anh ta thì đừng trách ta dùng Ngũ Lôi Thủ Ấn đánh cô thành tro bụi, về sau mãi không được siêu sinh đấy.

―Tiên sinh, tôi bằng lòng người dùng gỗ Chương Liễu làm thế thân cho tôi và giúp mật truyền tin tức ngàn dặm nhưng không được dùng khóa xích tôi lại. Thế là tôi bèn niệm Thu Hồn Chân Ngôn, lấy một miếng gỗ Liễu để lên chỗ Thần Khiếu của thầy giáo Kha, tụng: ―Liễu Linh Liễu nương, sinh ra bên cạnh cổ mộ nơi hoang sơn, hôm nay tôi mời bà làm Thần tướng, tránh khỏi phải chịu gió sương nơi hoang dã, tứ thời bát tiết đều cúng bái bà, canh thơm mỗi ngày đều dành cho bà uống trước, gấp gấp hiển dương, nhật xuất đông phương, thần phủ nhất đoạn, sớm rời khỏi nơi này, đệ tử Liên Sinh phụng Tiên Thiên Vô Cực Chánh Pháp gấp gấp thu hồn luật lịnh cương.‖ Tôi niệm chú tổng cộng ba lần, lấy miếng gỗ liễu xuống, đặt dưới đáy tượng Phật trong Phật đường, một nơi mà người bình thường không thể nhìn thấy.

Thầy giáo Kha tỉnh lại, tôi bảo: ―Anh về Đào Viên đi thôi! Lần này anh đã khỏi hoàn toàn rồi.
Thầy giáo Kha lắc đầu không tin.
―5 năm trước hàng xóm của anh có một cô gái tên là Trần Hương Lan? 19 tuổi.
―Có đấy! Nhưng cô ấy đã chết rồi, cô ấy xinh đẹp lắm, cô ấy có liên quan đến tôi hả? Đúng rồi,
ông làm sao mà biết được cô ấy thế? Anh ta hỏi tôi.
Tôi đem đầu đuôi câu chuyện kể lại cho thầy giáo Kha nghe, anh ta bán tín bán nghi rời khỏi. Được mấy tuần sau, anh gửi thơ đến, anh ta kể rằng: ―Kể từ sau ngày hôm đó, tôi không còn nghe thấy tiếng ong kêu nữa, cũng không có những cơn đau đầu nữa, cũng không có choáng váng hoa mắt, đã thấy lại được tương lai tươi sáng tốt đẹp rồi. Đây đúng là thần tích, Lư tiên sinh, suốt đời này tôi sẽ cảm ơn ông, nhân gian quả thật có thế giới của linh dị. Tôi không có trả lời thư, bởi vì Trần Hương Lan hiện nay đang ở trong Phật đường của tôi, cô ấy tuy là một quỷ hồn, nhưng bản tính không xấu, linh tính ngày càng tăng tiến, đã giúp cho tôi rất nhiều việc.

 

Từ trong câu chuyện trên có thể thấy được lực lượng tác tuế của linh quả thật không thể xem thường được, nó có thể ảnh hưởng đến động cơ hành vi của một con người, vong hồn của một nhà khoa học thậm chí có thể giúp đỡ cho các nhà khoa học còn sống, khơi gợi linh cơ phát minh, loại tác dụng này chính là giác quan thứ 6 tiềm ý thức. Dựa theo câu chuyện chân thật mà tôi nghiên cứu trên đây, tần số của vong hồn Trần Hương Lan và tần số của thầy Kha gần nhau, có thể cảm ứng lẫn nhau, do bởi ý thức về thầy Kha tội nghiệp Trần Hương Lan tồn tại trong vô hình biến thành vong linh của Trần Hương Lan tìm đến thầy Kha, thầy Kha cũng giống như một cái radio thu được tần số từ đài phát thanh của Trần Hương Lan vậy.

 

Nói về sự tác tuế quấy phá của Linh, đạo lý cũng tương đối đầy đủ rồi, nhưng khác biệt ở chỗ nhân quả báo ứng, ân oán kiếp trước, kiếp này báo, cũng còn có một thứ mà thông thường gọi là xung sát, chuyện của thầy Kha bên trên chính là ―phạm âm, chịu sự quấy nhiễu của âm linh. Chuyện kể bên trên hoàn toàn có bằng cớ chân thực, nếu như có người không tin thì tôi cũng không có cách nào hết, thiên hạ rộng lớn thế kia, chuyện kì lạ chi mà chẳng có, những chuyện tôi gặp phải, kỳ quái hơn câu chuyện bên trên cả trăm lần cũng còn có nữa.

 

Tác giả Liên Sinh Hoạt Phật – Mạn đàm linh cơ thần toán

DOWNLOAD

© 2021, Nóng Trong Ngày. ( Theo : www.tintamlinh.com )

Leave A Reply